Hành trình chơi game của một người dài hay ngắn, không nhất thiết tùy thuộc vào quãng thời gian mà đối tượng đó đến với game.
Có thể nói game ảnh hưởng và tác động rất nhiều tới cộng đồng mạng. Không chỉ liên quan tới những tâm tình, buồn vui đơn giản mà nó còn là nguyên nhân tạo ra bước ngoặt thay đổi cuộc đời của một bộ phận game thủ. Chúng đã trở thành kỉ niệm nhưng vẫn đủ kích thích sự xúc động dâng trào mà bình thường rất ít khi người chơi thể hiện ra, một câu chuyện dài và chẳng hề có màu hồng như tưởng tượng.
Vấp ngã quá nhiều
Hầu hết game thủ tới với thế giới ảo thường từ hồi còn ngồi trên ghế nhà trường như cấp 2, cấp 3. Họ sẽ chẳng thể nào quên những giờ tan học tranh thủ ghé tiệm net, mấy cái đầu chúm chụm vào một chiếc máy tính chỉ để reo hò cổ vũ cho dù bản thân không được chơi. Tuy nhiên kỉ niệm này được xếp vào danh sách quá khứ nhẹ nhàng và đẹp với những người không được may mắn như thế. Tuổi niên thiếu của game thủ có nhiều khi tràn ngập nước mắt.
Sức hút của game là quá lớn, nhất là khi nước ta khoảng chục năm về trước vẫn chưa có những nơi vui chơi giải trí thật sự. Việc tiếp xúc với game lần đầu đã bị nghiện luôn không còn gì mới lạ và lan rộng như một phong trào. Người trẻ tuổi lại càng khó cưỡng những niềm vui mà từ trước tới nay gia đình, bạn bè không thể mang tới được. Họ luôn cảm thấy thiếu thời gian để chơi game, cho dù số giờ ngồi trước máy tính còn nhiều hơn là học hành. Những ngày trốn học đi cắm rễ tại tiệm net đã xuất hiện, để rồi kéo dài như một thói quen khiến chúng ta muốn từ bỏ hết thảy để sống trọn trong game. Hình ảnh cha mẹ đi tìm con ròng rã tại khắp các tiệm net công cộng đã trở nên quen thuộc đến không ngờ.
Trong lúc bạn bè đang ngồi học bài, mà con mình thì ngồi dán mắt vào máy tính quên trời quên đất khiến các bậc phụ huynh rất tức giận và đau lòng. Họ la mắng, đánh chửi con ngay tại chỗ làm những bạn trẻ này cảm thấy mất mặt. Sự hối hận không hề xuất hiện trong tâm trí game thủ mà chỉ có không cam lòng cùng bực tức. Người chơi cho rằng cha mẹ không hiểu không thương mình, học hành chẳng có ích gì cả và những suy nghĩ tiêu cực cứ nảy sinh để rồi kéo dài tới mức bị ám ảnh về việc cả thế giới quay lưng với bản thân.
Sai lại càng sai
Sau những giờ cúp học đã thành thói quen thì chẳng ai muốn tiếp tục đi tới trường nữa, vì có đi cũng chẳng hiểu gì cả. Nghỉ học là lựa chọn của khá nhiều game thủ một khi đã đến bước đường này và họ nhất quyết khẳng định rằng mình sẽ không hối hận. Gia đình khóc hết nước mắt, thầy cô bạn bè khuyên nhủ cũng vô ích. Một số thành viên bị ngăn cấm chơi game còn lựa chọn bỏ nhà ra đi hoặc làm những điều phạm pháp. Những đêm lang thang ngoài đường gió lạnh bụng đói không có nơi để về đã trở thành kí ức sâu đậm nhất.
Chính vì bỏ học và bỏ một số cơ hội quan trọng trong cuộc đời như thi đại học hay xin việc làm nên cuộc đời của game thủ thay đổi nhanh chóng. Họ không có bằng cấp và phải đi làm những công việc lao động chân tay hoặc vẫn lông bông. Sự nghiệp thất bại là chuyện nhỏ nhưng nỗi buồn, đau khổ gây ra cho gia đình lại ám ảnh người chơi rất nặng nề. Phụ sự kì vọng của cha mẹ và không thể giúp đỡ gia đình trở thành nỗi tiếc nuối hối hận nhất của các thành viên.
Game không có lỗi, chỉ trách sự kiên định và ý chí quyết tâm của game thủ ở những hoàn cảnh quan trọng quá yếu mềm. Nhiều đối tượng sẽ cho rằng họ ngu nên không ai muốn thông cảm hay lắng nghe những câu chuyện về sự vấp ngã khi chơi game, ngay cả chính kẻ trong cuộc còn tự chán ghét bản thân. Tuy nhiên tất cả mọi thứ đã qua và dù làm gì cũng chẳng thể thay đổi, cái chúng ta cần là học được bài học dũng cảm đối mặt với những khó khăn của cuộc sống, đừng để sự u mê nhất thời mà quyết định sai lầm để rồi tổn thương những người mà ta yêu quý nhất.