PC
Một kết cục của kẻ mê game quên bạn gái

Hôm nay trời có vẻ âm u, chắc là chỉ chút xíu nữa sẽ mưa thôi. Quả thật là một thời tiết đẹp để chơi game.

Tôi mỉm cười và tiếp tục chăm chú nhìn vào màn hình điều khiển nhân vật của mình, mặc kệ ánh mắt khó chịu của Trang đang ngồi bên cạnh. Cần giới thiệu một chút là tôi tên là Tân, và Trang là bạn gái tôi. Chúng tôi học chung từ hồi cấp hai, kéo dài cho tới bây giờ cũng được 8 năm. Kể ra thì cũng hơi ngại, mặc dù tôi rất thích Trang nhưng chẳng bao giờ dám tỏ tình. Mối quan hệ của chúng tôi chỉ thay đổi vào một ngày mưa cách đây 2 năm, khi ấy tôi không ở nhà chơi game như bình thường mà rụt rè mua một bó hoa hồng được gói một cách vội vàng, chạy đến trước cửa nhà Trang để tặng sinh nhật cô ấy.

Tôi vẫn còn nhớ mãi vẻ mặt của Trang khi đó: bất ngờ, ngạc nhiên và cảm động. Sau đó cô ấy đột ngột nhào tới tặng một nụ hôn thật nhẹ lên má tôi rồi chạy nhanh vào trong nhà. Lúc đó tôi rất hạnh phúc và mừng đến phát điên, thậm chí tôi còn nghĩ hóa ra tán gái lại đơn giản như thế, một bó hoa và một cơn mưa tạo không khí thế là xong. Tôi đâu có biết được rằng Trang đã thích tôi từ lâu, nhưng đợi chờ mãi mà không thấy tôi chịu ngỏ lời nên quyết định hành động trước. Một người con gái tốt như vậy đã phải dũng cảm như thế nào mới có thể bật đèn xanh, chịu ngó ngàng đến thằng chỉ biết đến game như tôi. Tôi không biết, mãi mãi không biết.

Một kết cục của kẻ mê game quên bạn gái

Tiếng Trang làm nũng mè nheo vang lên:

- Tân Tân, anh chơi game hoài mà không chán à? Đã lâu rồi chúng mình không đi chơi rồi. Tạm nghỉ một bữa để hẹn hò với em đi.

Tôi hoàn toàn không thích cách Trang gọi tôi như thế, nghe giống như là đậu phộng Tân Tân vậy. Nhưng tôi nói hoài mà cô ấy không chịu sửa, còn giải thích là cặp đôi phải gọi nhau bằng nickname mới thân mật. Ở đâu ra có cái lý lẽ như thế chứ. Tôi vẫn nhìn chăm chú vào màn hình, tay bấm, miệng thì nói:

- Không phải mình mới đi chơi 2 tuần trước đó sao? Giờ ra đường nguy hiểm lắm em ơi, ở nhà cho lành.

- Có nguy hiểm thì mới cần anh phải đi cùng em chứ.

- Để mai đi.

- Mai dài hơn thuở, anh nói câu đó bao nhiêu lần rồi?

- Nhưng mà anh đang bận em không thấy sao? Hôm nay là thời điểm quan trọng để lên cấp sao anh bỏ qua được.

- Em bực rồi đó nha. Em hỏi thật, anh có yêu em không hay là anh yêu cái máy tính hơn?

- Con gái sao lúc nào cũng hỏi mấy câu vô nghĩa đó nhỉ. Đối với anh thì dĩ nhiên là em quan trọng rồi.

- Thế thì chứng minh để em thấy đi. Bây giờ bỏ game và đi chơi với em.

Tôi cảm thấy khá mệt mỏi vì yêu cầu vô lý của Trang. Không phải là tôi không yêu cô ấy, không muốn ở bên cô ấy nhưng đối với tôi game cũng rất quan trọng. Tôi định bụng chỉ chơi thêm vài năm nữa rồi sẽ lập gia đình với Trang. Khi đó chẳng phải cô ấy sẽ sở hữu toàn bộ thân xác và tâm hồn tôi cả phần đời còn lại sao? Vì thế hiện tại tôi cần tranh thủ chơi game cho thỏa mãn.

Trang thấy tôi không trả lời liền tức dậy vớ túi xách rồi bước ra cửa. Tôi đang định chạy ra giữ cô ấy lại rồi dỗ dành, nhưng đúng lúc đó cả team đang đứng ở giai đoạn quyết định của trận đấu. Tôi không thể rời khỏi máy được, vì thế đành mặc kệ Trang và nhủ thầm rằng ngày mai sẽ qua nhà Trang để xin lỗi cô ấy. Tôi cũng không lo lắng lắm vì đây không phải lần đầu tiên Trang giận dỗi, chỉ cần tôi đến năn nỉ và thề thốt với cô ấy là Trang sẽ hết giận ngay. Con gái mà, nói ngọt vài câu là xong thôi.

Cuối cùng trận đấu cũng kết thúc, team tôi chiến thắng và các đồng đội dành rất nhiều lời khen ngợi cho tôi. Tôi giả bộ tức giận chat một dòng:

- Tại tụi mày mà bạn gái tao giận kìa.

- Bạn gái tao cũng hay giận dỗi thế lắm nhưng mày chịu khó nịnh nọt vài câu là được. Hôm nay là ngày quan trọng của nhóm mình mà. Mà từ lúc mày quen bạn gái thấy khá chểnh mảng việc lập team với anh em nhá. Đừng nói với tao là mày có gấu thì bỏ game đó.

- Đời nào như thế được, gấu có thể không có nhưng game thì không nha.

Tôi mạnh miệng tuyên bố hùng hồn như thế. Nguyên nhân của sự tự tin này là Trang không có mặt tại đây, hơn nữa nếu nói bạn gái quan trọng hơn thì tôi sợ bị chê là dại gái, bỏ mặc chiến hữu. Chỉ là lời nói thôi mà, có chết ai đâu. Phải, tôi nghĩ chắc chắn là như thế.

Hôm sau, đúng như đã định thì tôi đến trước cửa nhà Trang để xin lỗi cô ấy. Tuy nhiên khi bấm chuông thì chỉ thấy mẹ Trang ra mở cửa. Cả hai bên gia đình đều biết chúng tôi yêu nhau và hết sức ủng hộ. Mẹ Trang cười nói:

- Tân à, lâu lắm rồi không thấy con qua đây chơi. Còn con bé Trang thì cứ chạy qua nhà con riết làm ba nó phải trêu chọc rằng "con gái lớn rồi không giữ được".

Tôi ngại ngùng gãi đầu vì hơi chột dạ. Đúng là đã khoảng 2 tháng rồi tôi chưa hề ghé qua nhà Trang chơi và thăm hai bác do mải chơi game. Thật là xấu mặt, có lẽ sau này phải thay đổi thôi. Tôi trả lời:

- Dạ xin lỗi bác, dạo này con bận quá. Trang có ở nhà không bác?

- Ơ thế con Trang không có nói với con là nó đi chơi ở Đắk Lắk với lũ bạn thân 3 ngày nữa mới về à. Nghe bảo đi phượt phọt gì đó bác không rành lắm, sở thích của lũ trẻ ngày nay lạ thật.

Sở thích của Trang là đi phượt, mặc dù tôi đã can ngăn nhiều lần vì cho rằng con gái đi xa là không an toàn, hơn nữa còn là những nơi hẻo lánh gập ghềnh. Tuy nhiên Trang không bao giờ chịu nghe, cô ấy tuyên bố thẳng rằng bao giờ tôi bỏ game thì cô ấy bỏ phượt. Thực ra một phần lý do tôi ngăn cản Trang đi phượt cũng vì mỗi lần cô ấy đi có khi kéo dài vài ngày. Trang đi đến những nơi mà tôi không hề biết, nhìn thấy những thứ tôi chưa bao giờ xem qua và mục tiêu của cô ấy luôn mở rộng ra, khiến tôi có cảm giác nếu không níu kéo lại thì có một ngày Trang sẽ bay đi mất, bay ra khỏi cuộc đời tôi. Suy nghĩ này có vẻ hơi buồn cười nhỉ.

Một kết cục của kẻ mê game quên bạn gái

Nghe tiếng gọi của mẹ Trang thì tâm trí của tôi mới quay trở lại. Tôi lễ phép nói:

- Dạ chắc Trang có nói qua mà con quên đó thôi. Cảm ơn bác nha, bây giờ con còn có việc nên về trước, 3 ngày sau Trang về thì con tiện thể qua thăm hai bác luôn ạ.

Tôi trở về mà thấy lòng nặng trĩu, chưa bao giờ Trang không nói không rằng mà bỏ tôi đi như thế. Thậm chí tôi gọi điện thoại thì thấy tắt máy. Lúc trước, bao giờ cô ấy cũng thông báo trước hoạt động của mình cho tôi biết, ban đầu tôi còn cảm thấy việc đó hơi phiền vì tôi tin tưởng Trang và cho rằng cô ấy không cần báo cáo mọi thứ cho tôi như vậy. Ai cũng cần có khoảng không gian riêng của nhau. Nhưng bây giờ tôi mới chợt nhận ra việc không biết Trang đi đâu và làm gì nó khó chịu như thế nào. Trang ơi, mau về với anh nhé.

Ba ngày chầm chậm trôi mà tôi cảm thấy dài như cả thế kỉ. Tôi mong ngóng Trang về để ôm chầm lấy cô ấy, nói lời xin lỗi chân thành và cho cô ấy biết tôi yêu Trang đến nhường nào. Chắc chắn là yêu hơn game, hơn cả thế giới này.

Tuy nhiên ba ngày đã qua mà Trang chưa liên lạc lại với tôi, nửa đêm ngày thứ ba tôi vội phóng xe tới nhà Trang để tìm cô ấy. Do quá sốt ruột nên mấy đoạn tôi suýt gây ra tai nạn, cuối cùng quãng đường tưởng chừng dài vô hạn cũng kết thúc. Tôi bấm chuông nhà Trang nhưng vẫn chỉ thấy mẹ cô ấy ra mở cửa. Tội vội hỏi:

- Bác ơi, Trang về chưa ạ?

Khuôn mặt mẹ Trang cũng đang tỏ ra vô cùng lo lắng:

- Chưa con ạ, đáng lẽ nó phải về từ chiều mà giờ đã tối thế này vẫn chưa thấy đâu. Bác đã gọi điện thoại hỏi mấy đứa bạn nó mà không ai biết gì cả. Gia đình của những đứa bạn đi chung với Trang cũng nói con của họ chưa về. Bác thấy lo quá, không biết là do hư xe hay trục trặc gì mà chưa về, cũng không gọi điện thoại được.

Tôi thấy tim mình đang đập gia tốc, trong người cảm thấy hoang mang khó ở nhưng vẫn phải mở miệng an ủi bác gái:

- Bác đừng lo quá, chắc chút nữa Trang sẽ về thôi. Con sẽ ở đây ngồi chờ cùng hai bác.

Mẹ của Trang nhìn tôi với vẻ cảm kích, trong những hoàn cảnh như thế này thì mọi người nên ở bên cạnh nhau và cùng chờ đợi. Tôi cùng ba mẹ của Trang ngồi chờ suốt tại phòng khách, tất cả đều nhìn chằm chằm vào điện thoại bàn và cửa cổng. Chúng tôi đều hi vọng có chút tin tức từ Trang, hi vọng nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé của cô ấy xuất hiện trước mắt với khuôn mặt mệt mỏi sau một hành trình dài nhưng nụ cười vẫn duy trì trên môi như mọi lần. Tuy nhiên đợi đến sáng mà Trang vẫn chưa trở về. Ba mẹ Trang quyết định báo cảnh sát, còn tôi thì gọi điện thoại lại cho bạn bè Trang để phòng trừ trường hợp cô ấy ghé qua đó hay liên lạc với họ.

Đến buổi trưa ngày thứ tư thì chúng tôi mới nhận được tin tức từ Trang và đám bạn. Thế nhưng người cung cấp thông tin lại là phía bên đồn biên phòng tỉnh Đắk Lắk. Từng câu từng chữ của họ vang lên như một nhát trống đánh vào lòng tôi. Họ nói nhóm du lịch của Trang trong khi đang leo lên một ngọn đồi ngắm cảnh, do mấy hôm trước trời mưa nên ngọn đồi bị lở đất khiến cả nhóm bị cuốn xuống dưới chân đồi. Trước khi tôi cảm thế giới bắt đầu trở nên sụp đổ thì anh biên phòng kia mới thông báo là cả nhóm an toàn và chỉ bị xây xát nhẹ. Bố mẹ Trang mừng rơi nước mắt vì con gái vẫn bình an còn tôi thì thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy ông trời vẫn còn thương mình lắm.

Một kết cục của kẻ mê game quên bạn gái

Tôi cùng hai bác vội mướn xe lên Đắk Lắk để đón Trang. Trên đường đi tôi chăm chú nhìn cảnh vật hai bên đường mà cảm thấy bồi hồi khó tả. Hóa ra Trang đã đi qua nơi này, đã nhìn thấy những thứ này sao? Không biết lúc đó cô ấy suy nghĩ gì, chắc hẳn là rất vui vẻ nên Trang mới say mê đi phượt như vậy. Lần đầu tiên tôi muốn tìm hiểu về sở thích của Trang đến thế để có thể đi chung với Trang sau này, bảo vệ cô ấy. Bởi vì tôi biết cho dù xảy ra sự cố sụt đất thì cũng không thể cấm Trang bỏ hẳn phượt, có một số người một khi yêu thích thứ gì thì thật khó từ bỏ. Giống như tôi thích chơi game và Trang thích đi phượt.

Khi đến trạm xá nơi Trang nằm thì thấy bên trong giường không có ai cả. Được y tá chỉ chỗ, tôi mới biết Trang đang ngồi ngắm cảnh phía sau viện. Ở đó có một cái hồ rất rộng và nhìn bao quát được toàn thị trấn. Đến nơi thì thấy Trang đang ngồi yên lặng bên một gốc cây nhìn về phía xa. Ánh mắt cô ấy giống như không phải ngắm cảnh mà đắm chìm ở tận đâu đó. Tôi cất tiếng gọi:

- Trang.

- Anh Tân, anh tới đây từ lúc nào thế?

Tôi không nhận ra cách gọi khác lạ của Trang mà chạy tới ôm chầm cô ấy. Trên người Trang mang vị thuốc sát trùng nhưng tôi thấy vẫn thơm đến kì lạ. Có lẽ do ảnh hưởng của sự an tâm khi nghe thấy tiếng tim đập đầy sức sống trong lồng ngực của Trang.

- Em có biết rằng anh và gia đình rất lo lắng cho em không? Sao em đi mà không nói với anh một lời. Từ sau không được làm như thế nữa biết chưa? Anh xin lỗi vì đã khiến em giận. Anh không dám nữa, anh sẽ bỏ game và luôn ở bên cạnh em.

Trang lắc đầu và nói:

- Anh biết vì sao tụi em bị tai nạn không? Lúc đó vốn dĩ nhóm em tham quan đã xong chuẩn bị xuống đồi, nhưng khi ấy em chợt muốn gọi điện thoại cho anh và kể cho anh nghe khung cảnh kì diệu mà em đang nhìn thấy trước mắt nên cố leo cao hơn một chút để bắt sóng. Ai dè...

Tôi ôm Trang càng chặt hơn, không ngờ lúc đi phượt mà cô ấy còn nhớ đến tôi trong khi lúc tôi chơi game thì hoàn toàn quên cô ấy. Sau này tôi nhất định phải thay đổi.

- Anh Tân, người ta thường nói khi đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết thì con người sẽ thay đổi. Em cũng thế, lúc rơi xuống cùng với lớp đất đá em chợt suy nghĩ về những gì đã qua. Về gia đình, về bạn bè và về anh. Anh đã khiến cho em thất vọng quá nhiều, chưa bao giờ anh chủ động rủ em đi chơi hay tặng em một món quà nào cả. Thứ duy nhất mà anh chủ động tặng chắc cũng chỉ có bó hoa hồng ngày hôm đó. Bó hoa đó đã tàn từ lâu, em hi vọng vào anh quá nhiều nhưng anh luôn khiến em cảm thấy không an toàn. Em thích phượt nhưng em chưa bao giờ lơ là anh, lúc nào cũng muốn anh đi chung. Nhưng anh thì... Em không muốn tiếp tục ghen với một cái máy tính nữa. Chúng mình tạm thời đừng nên gặp nhau nữa.

Một kết cục của kẻ mê game quên bạn gái

Hôm nay đã được 50 ngày kể từ lúc Trang đề nghị chia tay với tôi. Câu nói kia vẫn còn văng vẳng bên tai. Mặc dù cô ấy không nói hẳn ra là chia tay nhưng tôi cũng biết mọi thứ đã kết thúc rồi. Những thứ mà mình không quý trọng rồi cũng sẽ có ngày vuột mất. Kết quả này đối với tôi mà nói là đáng đời. Tôi chán nản quyết định từ bỏ hẳn game, 50 ngày không gặp Trang, 50 ngày không chơi game và 50 ngày tôi sống trong đau khổ. Tôi thường tự nhốt mình trong nhà và không ra ngoài mặc kệ ba mẹ có nói như thế nào. Hôm nào cũng nằm bệt trên giường và nghe bài hát "Tìm được nhau khó thế nào":

Anh đã khóc cho chuyện tình ta mỗi đêm

Để em bước đi - Ngàn lần không thể thứ tha

Mất em chỉ một lần... anh mất em mãi mãi...

Thời gian chẳng thể hàn gắn...những vết thương

Từng không muốn tin mà... cuối cùng cũng phải tin

Nỗi cô đơn nặng nề... biết em xa anh rồi...

Tôi đang cảm thấy sống mũi cay cay chuẩn bị khóc thì nghe tiếng mẹ gọi dưới lầu:

- Tân ơi! Có điện thoại nè con.

- Con đang mệt lắm, ai con cũng không nghe đâu.

Mẹ tôi thật là người biết phá hoại cảm xúc, tôi đang nhớ Trang, đang đau buồn cho nấm mồ tình yêu đẹp đẽ của đời tôi mà. Thế nhưng mẹ vẫn không để cho tôi yên. Bà tiếp tục nói:

- Người gọi điện thoại cho con nhờ mẹ truyền nguyên văn câu nói là: "Tân Tân à, 50 ngày sống thiếu em cảm giác như thế nào? Nếu anh vẫn thấy bình thường và game có thể xoa dịu tâm hồn anh thì coi như chưa nghe qua lời này. Còn ngược lại, nếu anh nhận ra game và em,  ai quan trọng hơn thì trong vòng 20 phút nữa phải có mặt trước cổng nhà em. Đây là cơ hội cuối cùng dành cho anh, em sẽ không bao giờ quay đầu lại chờ anh nữa đâu vì em là dân phượt mà."

Tôi xém tý nữa thì ngã từ trên giường xuống dưới đất. Trên đời này chỉ có một người gọi tôi là Tân Tân thôi và giờ nghe thấy nickname này tôi thấy hạnh phúc và thân thương đến kì lạ. Tôi không nói không rằng, vớ vội cái quần dài mặc vào rồi dắt xe ra đường mặc kệ sự ngạc nhiên của mẹ.

Khi Trang nhìn thấy tôi trước cửa nhà thì cô ấy mỉm cười rất tươi:

- Anh đến đúng giờ đó. Hôm nay không cần nhắc còn biết tặng hoa nữa à? Chắc trời mưa quá.

- Anh xin lỗi em, anh đã bỏ game rồi. Đối với anh thì em quan trọng hơn game, em có tin anh không?

- Em tin. Nhưng anh cũng không nhất thiết phải bỏ game đâu, chỉ cần chơi ít đi là được.

- Sao...sao em dễ tin thế. Anh tưởng em còn phải làm khó anh hơn thế nữa chứ.

- Vì khóa quần anh còn chưa kịp kéo.

Thể loại: MMORPG
NPH: DzoGame.vn
Hệ máy: PC
Ngày phát hành:
Hot news
+
Cửu Long Chí Tôn chính thức Closed Beta! Hứa hẹn lớn từ Joongwon và Dzogame
Ngay bây giờ, những ai yêu thích Cửu Long Tranh Bá có thể bắt đầu cuộc hành trình mới đầy bí ẩn và thách thức với Cửu Long Chí Tôn.
Toàn bộ cộng đồng Cửu Long dậy sóng trong những ngày closed beta Cửu Long Chí Tôn
Cửu Long Chí Tôn đã khiến game thủ Cửu Long xưa cũ nức lòng với những sự đổi mới đầy hấp dẫn của mình.
TSX by Astronize đã bắt đầu Open beta, tham gia ngay!!
Ngày đầu tiên đăng nhập, nhận ngay võ tướng Đổng Bạch cùng với nhiều sự kiện hấp dẫn khác!
Hôm nay đi bán café cùng VNG trong Hello Café
Khởi nghiệp bán café với tựa game giải trí mô phỏng nhẹ nhàng Hello Café.
Bắc Ninh sẽ là điểm đến tiếp theo của Crossfire eSports Tour 2024
Crossfire eSports Tour Bắc Ninh dự kiến sẽ diễn ra vào ngày 28/4 tới và đã mở cửa đăng ký tham gia online cho game thủ.
Đột Kích giới thiệu QCMM APAC 2024 hưởng ứng giải đấu eSports quốc tế
Hòa chung không khí chuẩn bị giải đấu quốc tế CFS APAC Series 2024 sắp diễn ra, Đột Kích đã ra mắt QCMM APAC 2024 với các món vũ khí đặc biệt.
Cửu Long Chí Tôn chính thức Closed Beta! Hứa hẹn lớn từ Joongwon và Dzogame
Ngay bây giờ, những ai yêu thích Cửu Long Tranh Bá có thể bắt đầu cuộc hành trình mới đầy bí ẩn và thách thức với Cửu Long Chí Tôn.
Toàn bộ cộng đồng Cửu Long dậy sóng trong những ngày closed beta Cửu Long Chí Tôn
Cửu Long Chí Tôn đã khiến game thủ Cửu Long xưa cũ nức lòng với những sự đổi mới đầy hấp dẫn của mình.
TSX by Astronize đã bắt đầu Open beta, tham gia ngay!!
Ngày đầu tiên đăng nhập, nhận ngay võ tướng Đổng Bạch cùng với nhiều sự kiện hấp dẫn khác!
Hôm nay đi bán café cùng VNG trong Hello Café
Khởi nghiệp bán café với tựa game giải trí mô phỏng nhẹ nhàng Hello Café.
Bắc Ninh sẽ là điểm đến tiếp theo của Crossfire eSports Tour 2024
Crossfire eSports Tour Bắc Ninh dự kiến sẽ diễn ra vào ngày 28/4 tới và đã mở cửa đăng ký tham gia online cho game thủ.
Đột Kích giới thiệu QCMM APAC 2024 hưởng ứng giải đấu eSports quốc tế
Hòa chung không khí chuẩn bị giải đấu quốc tế CFS APAC Series 2024 sắp diễn ra, Đột Kích đã ra mắt QCMM APAC 2024 với các món vũ khí đặc biệt.

Cùng đến với những hình ảnh Lala Croft của Tomb Raider dưới nét vẽ của AI. Một cô nàng xinh đẹp, nóng bỏng nhưng cũng rắn rỏi và mạnh mẽ.

Những cô nàng nóng bỏng Boa Hancock, Nico Robin, Nami, Yamato hay Perona được AI vẽ lại dưới hình thức Cosplay cực kỳ chuẩn chỉnh.

Cùng thưởng thức những hình ảnh cosplay Xiangling trong Genshin Impact siêu dễ thương của người dùng Weibo "阿包也是兔娘"