Các đây 5 năm tại tỉnh An Huy, vợ chồng nhà họ Uông tuy chẳng mấy giàu có nhưng vẫn có một cuộc sống êm đềm. Niềm vui càng được nhân lên khi họ chào đón đứa con gái đầu lòng, bé Thiên Thiên.
[Trung Quốc] Để tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn, vào cuối tháng 3/2009 cả gia đình quyết định dọn đến thành phố Vô Tích, thuộc tỉnh Giang Tô và mọi sự bất hạnh đã bắt đầu từ đây. Trong khi anh Uông bận rộn đi làm từ sáng đến tối kiếm tiền nuôi gia đình, thì chị Uông trong thời gian ở nhà rãnh rỗi đã nhanh chóng làm quen với các trò chơi trực tuyến và trở nên nghiện game từ lúc nào không hay. Mọi việc ngày càng diễn ra theo chiều hướng tồi tệ. Khi Uông Thiên Thiên được 2 tuổi, trong một lần vô ý bé đã vấp dây làm tắt nguồn máy tính lúc mẹ mình đang chơi game. Trong cơn giận dữ của mình, chị Uông đã dùng một cốc nước sôi tạt thẳng vào Thiên Thiên làm cô bé bị bỏng nặng đến thời điểm hiện tại vẫn còn những vết sẹo rất lớn tại bụng và chân cô bé.
Vào tháng 7/2013 sau một ngày làm việc vất vả, anh Uông trở về nhà và phát hiện vợ mình đã biến mất, để lại một mình bé Thiên Thiên bơ vơ. Không ai tìm ra chị Uông và cô ta cũng không bao giờ quay lại, nhiều người cho rằng cô ta đã mê game đến mức không còn biết đến chồng con của mình nữa.
Phước bất trùng lai, họa vô đơn chí. Trong lúc quẫn bách đó thì anh Uông bất ngờ bị sa thải. Bất đắc dĩ cả hai cha con đành phải quay về An Huy nhưng thế gian nhân tình ấm lạnh họ hàng thân thích cũng chẳng ai quan tâm đến hai người. Cuối cùng họ phải trở lại Vô Tích, tại đây Uông Thiên Thiên bất ngờ bị bệnh nặng và anh Uông đã phải dùng hết những đồng tiền tiết kiệm cuối cùng của mình để chữa trị cho cô bé.
Không tiền bạc, không họ hàng thân thích hai cha con đành phải sống chui rúc trong một tầng hầm để xe đang bị bỏ hoang. Anh Uông phải đi xin ăn và nhặt rác để nuôi sống cả hai qua ngày. Vào lúc 3 giờ sáng ngày 29/7/2014 bé Thiên Thiên kêu khóc vì cảm thấy quá đói và bụng rất đau, không đành lòng nhìn con vật vã anh Uông đã bạo gan sang khu nhà gần đó để ăn trộm tổng cộng 2 gói bánh quy, 9 gói thuốc lá và 11 Nhân dân tệ (35.000 VNĐ). Không may cho anh (hoặc cũng có thể là may mắn) bảo vệ khu nhà đã phát hiện bắt giữ sau đó gọi điện báo cảnh sát.
Sau khi nghe anh Uông kể lại hoàn cảnh bi đát của mình, những viên cảnh sát đã không thể cầm được nước mắt. Sau khi đưa hai cha con về sở, họ đã cho bé Thiên Thiên tắm rửa thay đồ mới và mua thức ăn cho hai cha con. Nhiều nhà hảo tâm sau biết chuyện cũng đã tìm đến và quyên góp được hơn 8000 Nhân dân tệ (gần 30 triệu VNĐ). Cuối cùng anh Uông cũng được cảnh sát hỗ trợ tìm giúp một công việc mới, có thể nói qua cơn bĩ cực mọi thứ đang dần trở nên tươi sáng hơn với hai người.
Xem ra đây là một câu chuyện hiếm hoi lại kết thúc có hậu khi liên quan đến vấn đề nghiện game.