Hình ảnh về các quán game (hay quán net) là thứ đầu tiên được liên tưởng đến ngay sau máy tính hoặc console khi nhắc đến hai từ "game thủ".
Theo một thống kê không chính thức trước đây, tại Hà Nội có khoảng hơn 2.000 quán net và con số đó gấp đôi với số liệu ghi nhận được tại TP.HCM.
So với những cỗ máy PC phần đông già nua và có phần cổ lỗ ở nhà, máy tính ở quán net có mạng nhanh hơn, cấu hình "ngon" hơn và đây có lẽ là lý do đầu tiên được người chơi nhắc tới. Bỏ qua những trường hợp mấy học sinh cấp 2, cấp 3 trốn gia đình ra quán chơi game, hầu hết game thủ hiện nay đều có máy tính cá nhân nhưng phần nhiều họ vẫn thích ra net ngồi. Đặc biệt khi có những sự kiện, hoạt động trong game như PK, đánh hội đồng quy mô lớn, những sự kiện ingame quan trọng đòi chất lượng đường truyền phải tốt và cấu mình máy phải mạnh.
Có cầu phải có cung, dần dần, mạng cáp quang ngày càng được phổ cập, cấu hình máy tính từ laptop tới PC cá nhân đều được cải thiện đáng kể, thậm chí còn cao cấp hơn quán net. Nhưng không vì thế mà lượng khách hàng tại các tụ điểm công cộng ngày lại ít đi. Và với thể loại game MOBA, game bắn súng và game offline đang thịnh hành, việc giao lưu giữa bạn bè với nhau, đặc biệt là sinh viên, đòi hỏi cần tương tác trực tiếp và nơi đầu tiên họ chọn hẳn là các quán net gần trường.
Nhưng, có đôi khi game thủ ngồi net còn vì nhiều lí do khác nhau. Đơn giản nhất vì ở nhà mất điện, mất mạng, hay có thể vì trời quá nóng mà phòng lại không có điều hòa. Rắc rối hơn một chút thì có những game thủ hay ra quán chỉ vì khi ngồi net, họ có hi vọng được ngồi cạnh một cô nàng xinh xắn nào đó, để rồi yêu từ cái nhìn đầu tiên, rồi thể hiện tài chơi game trình cao để khiến người đẹp rung động.
Với nhiều game thủ 8x, 9x đời đầu, việc ngồi quán net như một thứ cảm xúc thuộc về kỷ niệm, về những ngày tháng một tay cầm sách lịch sử, tay kia cầm chuột và miệng lầm bầm: "Xã hội Việt Nam thời điểm đó thuộc chế độ phong kiến. Xém nữa Penta Kill rồi". Sẽ chẳng có lý do nào lý giải việc vì sao game thủ thích ngồi hàng net, nhưng hay hiểu đơn giản rằng đó đã là một thứ gắn liền với cuộc đời họ, cũng giống như câu hỏi: "Vì sao game thủ thích chơi game. Đơn giản đó là thích thôi".