Chuyện đời, chuyện nghề, chuyện facebook...đủ thứ chuyện để thừ người ra ngẫm nghĩ, để bịn rịn nghĩ suy, để dần dà có cái mà nói, có chuyện để nghe cho đời thêm nhột. Ý niệm đó cũng có khi nhắc đến chuyện quán net. Nơi đã, sẽ và đang sản sinh biết bao câu chuyện ngổn ngang cho game thủ...
***
Ở đất Sài Gòn, những ngày lành lạnh, ta uống cafe nóng để sóng sánh nổi buồn, lòng nhẹ nổi nhớ còn khắc khoải trong từng giọt cafe rơi tí tách.
Những ngày Sài Gòn mưa, ta uống cafe nóng cũng vì thích dung vào người cảm giác vô tư lự.
Và những ngày Sài Gòn nắng chang chang, oi bức trong cái nóng đầu hè, thì một ly cafe đá lại giúp ta thanh thản nghĩ suy, tâm trạng lơ lửng.
Nhưng ở đất Sài Gòn với game thủ những ngày sớm tối chiều hôm với quán net, cảm giác không khác chi mấy khi uống cafe cùng những ngày đỏng đà đỏng đảnh của Sài Gòn. Vẫn sóng sánh, vẫn khắc khoải, vẫn vô tư lự, vẫn chới với lơ lửng tâm trạng trong quán net. Và những câu chuyện từ quán net bắt đầu từ đây...
Bẵng đi tháng trời nhìn lại, nhớ quay nhớ quắt cảm giác chơi game tại quán net. Vì từ khi lên đời cái máy vi tính tới giờ, và tậu nguyên cục modem lướt mạng phây phây, chẳng còn thèm thuồng vọt vào đó nữa.
Đúng là lướt net, chơi game ở nhà có nhiều cái lợi, như những lúc giải trí "cá nhân" thì chẳng sợ ai ngó nhìn mà thấp thỏm lo sợ. Hay xài facebook, nghe nhạc, xem phim ở nhà cũng thấy sướng mắt, đã tay, hí hoáy gõ phím hơn. Sướng hơn nữa, những lúc ở nhà muốn chơi hay nghĩ đều được tự do lựa chọn, mà khi bụng kêu lục bục cũng thoải mái mà ké cái túi lạnh để lục lọi mà xơi . Thậm chí, muốn "trút bầu tâm sự" cũng dễ dàng và thoải mái hơn.
Nhưng đã là game thủ, phong sương với game Online, thì ít nhiều trải qua cái thời ăn ngủ trong quán net. Dù bây giờ đã thưa thớt những ngày tung hoành cùng quán net ở đất Sài Gòn, nhưng cũng ráng nhín mấy tờ lịch trong tháng để chơi game tại quán, để hả hê tâm trạng.
Chơi game tại quán net, cũng phải chọn rất kỹ như lựa người yêu. Lân la, rà soát, chơi thử vài tiếng để check-in máy. Mà phải đến cả tháng mới tìm được một quán vừa lòng ưng ý.
Cái quán không thuộc hạng sanh chảnh. Chỉ 5 ngàn cho một giờ chơi, được cái vị trí nó nằm gần khu trọ đang ở, an toàn về mặt giữ xe, an ninh trong khu nội bộ, lại tiện ích giá cả ăn uống trong quán. Bình dân mà lại thích!
Nhưng nhìn thùng CPU trong quán net mà chỉ muốn cười toe toét. Xung quanh thì bị bao bọc một thùng sắt, siết chặt đến nỗi dùng dao rọc giấy khựi cũng chẳng xiềng. Chắc sợ mất card đồ họa, thanh ram trong thùng CPU, hay là sợ mấy cậu học sinh tay mò lóc chóc hư hỏng thiết bị. Cũng không biết lý do gì, nhưng mà nhìn thấy vui vui con mắt.
Có bữa chơi tại quán, bỗng nhiên cánh cửa đập cái ầm, giựt cả mình vì đang ngồi thiền cùng game. Ló ngó nhìn xem, ra là một người đàn bà độ chừng 30, vẻ mặt dữ tợn, trên tay cầm chắc cây tre đã ngã màu đen, miệng bà ta lèm bèm: Thằng bi đâu rồi! Về ngay, sao mày dám nghỉ học chơi game hả! Về nhà chết với tao! Dù người đàn bàn ấy không phải mẹ mình, cũng hiểu rằng đã qua rồi cái tuổi ẩm ương của thời học trò. Nhưng vẫn thấy sờ sợ trong lòng, len lỏi chút ít cảm giác rợn tóc gáy, đến nổi da gà. Vì cảnh tưởng đang chứng kiến, khơi gợi hồi ức những tháng ngày thập thò lo sợ bị mẹ đánh đòn mỗi lần cúp học chơi net.
Những buổi sáng tại quán net lúc nào cũng lơ thơ vài người. Có mấy anh chơi net đêm vẫn còn nấn na nấn ná chơi cho nuốt giờ còn lại, trong như cái kiểu nếu out game, tẽ đôi thế giới ảo và đời sống thật thì mấy ảnh sẽ sinh bịnh chết ấy.
Còn có mấy cậu học sinh, một tay cầm sách địa lý, tay kia cầm chuột, miệng lầm bầm: Việt Nam là một quốc gia nằm ở phía đông bán đảo Đông Dương, thuộc khu vực Đông Nam Á...Tổ cha nó! xém nữa Penta Kill rồi. Ừ! Tổ cha nó, chút nữa lên lớp đọc vậy để thầy cho "Penta kill". Một cho zêrô, hai đánh mông, ba chép phạt, bốn mời phụ huynh, năm về nhà nghe "thuyết giáo" từ cha mẹ.
Còn có những quán net mở cửa trễ, vọt qua liếc nhìn, cũng thấy lấm tấm dáng người, kẻ thì đứng, người thì ngồi thập thò trước cửa. Trong số họ, có người chờ không nổi vì chuyện riêng gì đó, nên tiu nghỉu bỏ về. Có người ẩn núp sau xe như sợ bị phát hiện, hình như sĩ diện, sợ kẻ qua người lại đánh giá là mình nghiện net.
Nghe đâu vừa rồi có nghị định về địa điểm cung cấp dịch vụ trò chơi điện tử công cộng cách cổng trường tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông từ 200m trở lên và chỉ hoạt động từ 8 giờ sáng đến hai mươi hai giờ tối. Không biết nhiều quán net có kịp nhận thông tin này chưa? Nếu chưa thì nên coi lại, vì đừng ham những đồng lợi từ việc chơi thâu đêm suốt sáng của game thủ, mà bị phạt hành chính lên mấy triệu bạc. Không đáng, ông bà xưa vẫn dạy "Cẩn tắc vô áy náy" là thế.
Những buổi trưa trong quán net là điều khắc khổ nhất với những game thủ, nếu quán đó không gắn máy lạnh. Hên mà tiệm net này có điều hòa, nó phụt ra làn hơi sậm sà sậm sịch lành lạnh, rất thoải mái và dễ chịu vô cùng. Nhiều lúc ngồi chơi trong quán, mát mẻ quá nên đâm ra suy tưởng: Không biết bao thằng đang đổ lửa ướt mồ hôi nếu chơi net không máy lạnh?
Đã có một thời hít hà mùi vị "tạp chủng" của nhiều người ra vào trong quán net. Khi thì học sinh, lúc thì công nhân, thi thoảng có mấy cậu sinh viên vừa đá banh ướt đẫm mồ hôi chạy te te vào quán. Chưa bàn cái vụ hút thuốc lá, sực nức mùi khét cháy, làm inh ỏi cả cái đầu, ám vào quần áo hôi khét đến phát ói.
Có đợt, dịch cúm H1N1 và tay chân miệng rất dễ lay lan trong quán net. Nghe đâu vi khuẩn "ủ dấm" trong bàn phím, con chuột vi tính. Nhưng dịch thì dịch, mà bệnh thì bệnh, người người vào tấp nập ra vào quán net. Game thủ vẫn vỗ tay, đập bàn, la ó, nuốt buồn vứt sầu cùng game ưa thích, trong quán net.
Nhưng nhiều chị em chơi net tại quán thì thường mang khẩu trang. Không biết là bảo vệ nhan sắc trước con mắt "thả dê" của những game thủ nam, hay bảo vệ sức khỏe trước vô vàng căn bệnh từ cộng đồng - như cảm cún, lao phổi...Quả chẳng sai, phụ nữ luôn kỹ càng trước mọi hoàn cảnh.
Chiều tan tầm, là lúc quán net len chặt người với người. Lúc đó, không khí nhốn nháo, nháo nhào vào hai cái lỗ tai, mặc dù đã đeo phone nghe nhạc rock. Nhức đầu, gai mắt, ngứa mồm, nên lúc đó lèm bèm: Má! Ước gì rớt mạng về hết cho rồi! Buột miệng nên nói vậy thôi, chứ cũng thông cảm cho quán net, giờ đó là giờ vàng của người ta kinh doanh mà.
Có bữa đi chơi net chung với thằng bạn, hai đứa phải đứng chờ máy hơn nửa tiếng đồng hồ, mà cứ ngỡ đang đứng trong xe bus chờ chỗ ngồi, chật như nêm.
Lay hoay ngóng trông có máy vào chơi, hồi sau chủ quán kêu có máy, hai đứa chưa kịp ngồi nóng mông, thì thằng bạn đi chung nói mất điện thoại "đập đá". Xong luôn! Chơi chưa được, mà mất cái điện thoại gần mấy trăm ngàn, tức muốn vỡ lòng ngực thay cho nó. Dần dà, hể mỗi lần chơi game tại quán net, luôn cảnh giác mỗi khi đông người. Chán!
Tối là thời gian lý tưởng để thụ hưởng bầu không khí cùng đám bạn, người yêu, hay gia đình. Nhưng với game thủ, hay dùng thời gian này để vào quán net, xem các live stream (truyền hình trực tuyến trực tiếp) của game mà họ yêu thích. Hay chỉ đơn giản là không có người yêu, sinh viên xa nhà, hoặc nhàn tẻ chẳng biết làm gì, thì vào quán net ngắm ngía màn hình vi tính, cảm nhận không khí xầm xà xầm xịt trong quán net, cho qua hết buổi tối.
Thi thoảng, đang say sưa thi đấu FIFA Online 3 cùng anh em trong team. Bất chợt, cái cụp... cúp điện. Đèn thì tắt, chẳng thấy ai là ai, không gian trong phòng net bị xông một màu đen huyền bí. Đứa thì nhổm người nhìn trước nhìn sau, kẻ thì ngồi bình thản vì chẳng biết làm gì, thậm chí vài người còn lầm bầm chửi thề: Tổ cha nó! Đang war game...tức muốn quăng con chuột! Còn người canh net hớt ha hớt hải chạy vọt ra cửa, đóng cái rầm!, để chặn không cho ai ra. Cũng dễ hiểu thôi, nếu không làm vậy thì nhiều đứa lợi dụng để quỵt tiền net, thậm thí ăn cấp xe để trước quán.
Nhiều lần buồn chuyện tình cảm, chẳng thể nào ngủ được. Lại lết cái thân ra quán net, chèo nèo, nan nỉ ỉ ôi ông chủ quán cho chơi qua đêm. Ban đầu ổng không chịu, vẻ mặt khá đâm chiêu, hình như ổng sợ dân phòng kiểm tra hành chính nửa đêm. Nhưng nói riết rồi ổng cũng đồng ý, cho chơi thâu đêm.
Sau những lần thâu đêm suốt sáng tại quán, mụn cám nổi đầy lỗ mũi, lại còn lấm tấm mụn nhọt sau lưng, còn tim thì đập nhanh loạn xạ như vừa mới hôn ai. Nhiều lúc nhũ lòng không chơi net đêm nữa, thấy hại sức khỏe lẫn nhan sắc quá, nhưng về sau vẫn lai rai chơi tiếp, chẳng hiểu vì sao? Nhưng tôi biết rằng, chơi game tại quán net luôn có sức hấp dẫn huyễn hoặc với game thủ.
* Bạn đọc có thể chia sẻ những câu chuyện ở quán net, tiệm game của mình thông qua hệ thống bình luận ngay dưới bài viết
Tác giả Galaxyfess - Nguyễn Thành Trung