Nhưng khi vừa mở cửa phòng ra, cảnh tượng tôi nhìn thấy được là con trai mình và bạn gái đang ngồi dán mắt vào màn hình vi tính.
Con trai tôi quen một cô bé khá xinh xắn, nhìn trông rất nết na, hiền lành, vừa mắt. Bản thân tôi là một người mẹ, tuy khắt khe về chuyện tình cảm của con cái, nhưng khi nhìn con trai mình tìm được một cô gái như vậy, tôi rất ưng.
Hai đứa có quan hệ tình cảm được 4 tháng thì con trai dẫn bạn gái về ra mắt. Cả nhà ai cũng ưng cả. Từ trước tới nay, gần 20 năm trời, thằng bé chỉ biết học và chơi điện tử. Chơi đến mụ mị cả đầu óc, tốn rất nhiều tiền vào game online hay một trò mà được mấy đứa bạn đến nhà chơi gọi là Liên Minh Huyền Thoại. Mặc dù tốn tiền như vậy nhưng tôi cũng bằng lòng, bởi thằng bé học rất giỏi, năm nào cũng được giải của Quận hay Thành Phố.
Ảnh minh họa.
Vui là thế, nhưng thời gian thấm thoát trôi qua sau ngày ra mắt được 3 tháng, thì mọi chuyện bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Chuyện là một ngày, buổi sáng sớm tôi thức dậy, vào kiểm tra xem con đã dậy chưa. Chạm tay vào cửa phòng thì thấy cửa khóa trái, tôi gọi mãi không thấy ai trả lời, mặc dù phòng nào ở nhà cũng được cách âm khá tốt, nhưng không có lý do gì mà không thể nghe thấy được. Tôi quyết định dùng chìa khóa dự phòng để vào kiểm tra, nếu có chuyện gì thì tôi hối hận cả đời mất.
Nhưng khi vừa mở cửa phòng ra, cảnh tượng tôi nhìn thấy được là con trai mình và bạn gái đang ngồi dán mắt vào màn hình vi tính, mỗi đứa một máy và đeo tai nghe kín mít. Đồ đạc, bát mì, bánh trái đều vứt la liệt trong phòng, tôi không thường kiểm tra bắt con dọn phòng vì nó là một đứa khá sạch sẽ ngăn nắp. Nhưng những gì tôi đã được chứng kiến hoàn toàn làm tôi bất ngờ.
Mọi chuyện bất ngờ hơn nữa khi tôi gọi 2 đứa xuống hỏi chuyện. Ban đầu tôi cũng chỉ nghĩ rằng 2 đứa buổi sáng gặp nhau, rồi ngồi chơi với nhau. Nhưng với lượng đồ ăn như vậy, thậm chí còn có quần áo và bao cao su trong thùng rác, thì lại làm tôi nghi ngờ.
Ảnh minh họa.
Hỏi cho ra nhẽ, tôi mới ngã ngửa ra rằng bạn gái của quí tử nhà tôi thường đến nhà vào buổi đêm, khi cả nhà đều đã đi ngủ hết. Cô gái này ở trọ, nên chuyện đi lại cũng khá dễ dàng. 2 đứa thường xuyên gặp nhau và chơi game cùng nhau cũng đã được gần 1 tháng. Lúc này tôi mới nhớ ra rằng, con trai mình dạo này thường xuyên kêu mệt mỏi và mất ngủ, ban đầu tôi cũng nghĩ là do học hành nhiều quá, nên cũng khuyên bảo con. Cùng vì hoàn cảnh gia đình bố mẹ đi công tác thường xuyên, nên cả nhà cũng khá tin tưởng con trai ở nhà trông nhà.
Tôi liền bắt tay vào giải quyết mọi chuyện ngay, chúng nó còn trẻ, nhưng không thể sống như thế này được. Tôi liền ép cô bé kia đi về, tạm thời không gặp nhau trong vòng một tháng. Còn về phía gia đình, tôi sẽ để con tự suy nghĩ trong 1 tuần, không internet, không trò chơi điện tử. Sau đó, tôi sẽ tiếp tục nói chuyện với con.
Xa cách thế hệ là một rào cản lớn, tôi cũng đang tìm hiểu xem giới trẻ bây giờ đang nghĩ gì, tác hại và lợi ích của trò chơi điện tử đến đâu. Chính vì thế tôi đã viết bài này lên và hy vọng các bạn độc giả có cùng lứa tuổi với con tôi trả lời được những thắc mắc bên trên.