Tôi thà chọn game chứ nhất quyết không chọn Gấu, bởi vì tôi không còn niềm tin vào thứ gọi là tình yêu.
Có lẽ sau này tôi cũng sẽ gặp một người con gái khiến tôi gạt bỏ cái quan điểm mang nặng tư tưởng sống ảo này đi, cũng sẽ lại có một gia đình với người vợ hiền, có một em bé kháu khỉnh đáng yêu. Ôi có lẽ tôi lại đang nằm mơ rồi thì phải. Thôi cứ coi như là hy vọng thế, tôi cũng chẳng muốn để gia đình phải đau đầu vì thằng con trai trong nhà không có thằng cu nối dõi đâu. Mong cái suy nghĩ này nó nhanh hết đi cho tôi nhờ. Nhưng mà những gì tôi đã trải qua, những mối tình đã tan vỡ khiến tôi suy sụp và sợ yêu lắm rồi.
Mối tình đầu của tôi bắt đầu khi tôi quen một cô gái bằng tuổi trên mạng vào năm đầu đại học, chỉ là quen qua mạng nhưng dường như bọn tôi rất rất hợp nhau. Có thể nói chuyện cả ngày không thấy chán, lúc nào cũng bật Skype chat webcam với nhau, đi ra ngoài thì lại nhắn tin gọi điện. Gọi là "nghiện" cũng chẳng có gì oan ức. Thiếu vắng một tý thôi là tôi đã như phát điên rồi. Do đi học kín lịch nên thời gian gặp nhau không nhiều. Những hôm được nghỉ là tôi khăn gói quả mướp sang ngay chỗ nàng. Có khi ở lại cả tuần không cần học cũng được luôn vì làm sao đành lòng xa người yêu, nhất là mối tình đầu nữa.
Cảm giác yêu lần đầu nó mãnh liệt, nó "sống chết" lắm chứ đâu có đùa được. Dính lấy nhau đến mức dù là hôm nào tôi được nghỉ mà nàng đi học thì cũng phải bật điện thoại liên tục để tôi nghe xem có thằng cha nào lảng vảng bên cạnh hay không. Quản lý như vậy nhưng nàng vẫn bảo thích được như vậy vì cảm giác nàng quan trọng đối với tôi, với cả như vậy thì 2 đứa quản lý nhau luôn rồi còn gì nữa. Đã tưởng chừng là rất hạnh phúc, tôi ngập tràn trong tình yêu.
Nhưng cái quãng thời gian màu hồng ấy cũng chỉ kéo dài khoảng 4 tháng. Tình cảm của tôi vẫn vậy, tôi vẫn sang chỗ nàng chơi suốt, thậm chí không về quê ngày nghỉ lễ mà ở bên nàng luôn, tôi đã bất chấp rất nhiều. Dần dần, chúng tôi xảy ra cãi vã, mâu thuẫn liên tục. Tôi buồn tình chỉ biết gọi bạn bè đi nhậu, khổ sở kể cho chúng nó nghe về chuyện yêu đương của mình. Cứ chia tay rồi quay lại, nhưng mà "giữ được 1 lần chứ không thể giữ mãi", người yêu đã quyết tâm chia tay tôi và buông những lời khiến tôi đau đớn sau 1 năm yêu nhau.
Tôi đã đau khổ dằn vặt bản thân, không ăn uống gì liền 3 ngày. Rồi tôi phát hiện người mà tôi thương yêu trong suốt thời gian qua đã nhanh chóng dọn về ở với 1 thằng cùng trường. Được thôi, hóa ra là thế, cũng chẳng tha thiết gì lắm. Chia tay người yêu cái về sống thử luôn thì cũng chả biết nói gì hơn. Tôi chỉ thấy khó hiểu là gặp nhau suốt, quản lý đến vậy mà vẫn bị cắm sừng. Để đến mức ở cùng nhau thì cũng không thể là mới vài ngày được.
Độc thân trong suốt 2 năm sau đó, tôi vùi đầu vào game. Game giúp tôi quên đi những vết thương trong lòng do mối tình cũ gây ra. Tôi hòa mình vào những trận chiến với các chiến hữu của mình, cuộc sống của tôi thay đổi rất nhiều. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn, không còn là thằng con trai yếu đuối nữa, tôi có một hội bạn cũng F.A như tôi, à có một vài thằng vẫn có Gấu. Phải nói là chẳng cần tình yêu vẫn sống tốt, tuy rằng đôi khi thấy người ta yêu đương mình cũng thèm cái cảm giác được ôm một người con gái, cùng cô ấy đi chơi, xem phim, ăn uống, quan tâm tình cảm.
Nhưng rồi tôi vẫn sợ, sợ cái cảm giác xưa một lần nữa quay trở lại. Thêm nữa là tôi đã yêu game rồi, nó chẳng làm tôi đau đớn, cũng chẳng rời bỏ tôi, tôi cứ chán là lại tìm đến nó. Chắc hẳn ở đây rất nhiều bạn chơi Dota 2? Vâng, cái trò mà tôi thích là Dota 2, chơi cả ngày cả đêm được lại còn chẳng mất đồng tiền nào cả.
Đấy thế rồi mà tôi vẫn vướng vào lưới tình. Một cô gái ngoan ngoãn hiền lành mới vào trường, nhà ở quê mới lên Hà Nội học. Hừm, ngoan vậy nên chắc là không cắm sừng tôi đâu. Tôi đã lại một lần nữa làm trái tim rung lên và trao cho người con ấy tình cảm đóng băng bấy lâu của mình. Tôi đã hạn chế chơi game để dành thời gian cho người tôi yêu. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Cô ấy nói muốn tập trung học hành, và rồi vẫn là vết xe cũ, 1 thằng thiếu gia Hà Thành đã cướp cô ấy của tôi. Đắng thật.
Tôi lại cắm đầu chơi game, đánh rank với team của mình. Lại dần xóa tan hình ảnh của những người tôi đã gặp phải. Có lẽ tôi nên quen một cô nàng cá tính hơn, mạnh mẽ hơn mấy cô gái điệu đà thích đẹp. Tôi có một cuộc tình chóng vánh với một nữ game thủ. Và dĩ nhiên là tôi cũng bị bỏ vì chơi game dở hơn cô ấy, cô ấy đi theo 1 thằng rank cấp cao khác. Cay cú cuộc đời. Có lẽ chỉ có game mới không phản bội tôi. Từ giờ, đừng ai nhắc đến chuyện tình yêu gì nữa. Đối với tôi, game chung thủy hơn là Gấu.
(tâm sự của 1 nam game thủ)