Dành cho những ai đã, đang và sẽ "nghiện game online" sớm thức tỉnh.
***
Lập đi lập lại liên tục một hành vi mà bất cần hậu quả ảnh hưởng đến thần kinh, ta gọi đó là nghiện, đúng không? Chơi game online có bị nghiện không? Xưa giờ chỉ nghe nghiện ma túy, thuốc lá, rượu bia, tình dục, có bao giờ nghe là nghiện game online đâu. Chẳng lẽ, chơi bằng mắt, chọt bằng tay cũng bị nghiện à?
Ờ, bởi vì chơi bằng mắt, chọt bằng tay nên cứ phây phây đánh lộc cộc bàn phím, mắt cứ ngắm nghía màn hình vi tính hàng giờ liền và mồm cặp kè cùng lưỡi thay nhau chót chét, xã rũa những ngôn từ trần tục nhất của thế gian, thông qua thế giới ảo, trong những trò chơi điện tử.
Rồi bắt đầu trốn tiết, nghỉ học, hết tiền thì mượn bạn, không ai cho thì lết vẻ mặt bí xị về nhà cầu cứu. Thậm chí quơ luôn mớ ve chai trong nhà để thanh lý, có tiền chơi net, có tiền mua đồ ảo trong game. Như chú cún bị xà mâu, lang thang bên vỉa hè, chúi mủi vờn quanh những bãi rác ven đường, nghĩ lại mà thương cho chính mình.
Đúng là “bần cùng sanh đạo tặc" nhưng mà đều chưa đâu? Chưa đến nổi rinh bàn thờ đi bán mà!
Đúng, game online giúp người ta giải tỏa căng thẳng, kết nối mọi người lại cùng nhau. Và chẳng sai khi game online được giới trẻ lựa chọn như một nhu cầu thiết yếu trong đời sống tinh thần. Khi mà "dịch bệnh" lây lan cơn trầm kha, và nỗi cô đơn luôn xồng xộc trong lòng, thì mấy ai quan tâm chơi game online sẽ bị nghiện nếu quá đà, rồi sa ngã, đến trần trụi một cách đáng thương.
Đúng, nó rất tuyệt vời khi ta cô đơn, rất ngất ngư khi buồn rầu cuộc đời, và cười khoái trá khi đang e lệ. Cũng vì đó, ta đâm rầm vào từ nghiện, rồi lầm lũi vào những cuộc vui ảo ảnh, chẳng biết điểm dừng, hồi kết ra sao.
Cũng như ta hút thuốc lá, chỉ đơn giản là buồn miệng, rồi buồn lòng, buồn đủ thứ trên đời nên cứ rít rồi hà vài hơi cho tan hết âu sầu. Nhưng tan buồn này, thì buồn kia xuất hiện, và ta tiếp tục hút, hút đến nghiện, nghiện thì khó bỏ.
Những ngày ăn cơm đúng bữa dần thưa thớt, đến nổi, chỉ muốn ngồi lỳ một chỗ, oằn lưng cùng máy vi tính, quấn quýt cùng game online. Đầu ngoẹo ngã sang một bên, chân thì teo cơ do ít vận động, bàn chân thì lúc nào cũng quặp sang một phía.
Mà khi đã nghiện game online, nó còn hơn vị "chua, ngọt, chát, mặn" của cốc rượu, phê hơn vị "đắng, ngọt" trong ly cafe. Nó làm ta lân lân bay bổng như tiên, phiêu diu tự tại trong cõi Bồng Lai. Nó còn tẽ đôi những mùi vị trần tục, đem cho ta những cảm giác ảo mà cuộc sống hiện hữu khó mà đem được. Và nó giết ta bằng những cảm giác đê mê, qua những ngọt ngào đến tàn khóc. Và giết bằng những ôm ấp, vuốt ve suồng sã của những móng sắt hung tàn.
Khi đã nghiện, nó như ma như quỷ, là quỷ là ma. Nó mê hoặc ta, rồi ta huyễn hoặc bản thân mỗi khi tiếp xúc vạn vật trong thế giới thực.
Khi đã nghiện game online thì mệt lắm, đuối lắm, nhưng vẫn cứ nháo nhào vào chơi game, rồi xất bất xang ban khi game bị tuyên bố ngừng hoạt động.
Rồi qua cơn mê, cảm giác sản khoái chợt tắt, là nỗi mê mỏi ùa đến, bủa quanh trong tâm trí, thốc vào ngực một cách tàn nhẫn. Ta cố gắng chống chọi, nhưng bất lực. Cơ thể bời rời, thần trí rối ren sau những lần thâu đêm suốt sáng cùng game online. Đã có lúc, tự thấy ta nhơ nhớt như bà bầu, cắn răng chịu đựng cơn co thắt của thai nhi mỗi ngày.
Khó bỏ nó lắm!
Nó như con đỉa đói lâu năm, rồi chợt tìm ra vết máu tươi, vội vã bấu chặt miếng mồi ngon, rồi ngấu nghiến bứt chẳng rời. Dai dẳng như keo, nó bám, nó víu, nó dính chặt cuôc đời ta mà không hồi thoát. Nó gặm một hồi từng thớ thịt, đốt xương, rồi cho tới tâm tư, tâm trí đến trí não.
Biết vậy mà ta cứ lún sâu vào vũng bùn ảo ảnh, của thế giới ảo. Biết nó tàn bạo nếu ta hết tiền, biết nó tàn nhẫn nếu ta kiệt sức, và biết nó tàn tạ nếu ta tỉnh ngộ. Nhưng cứ vùng vẫy, để rồi lún sâu hơn.
Lắm lúc cố gắng tìm lại cuộc sống hiện thực, quay về với gia đình, và những người thương yêu, tin tưởng ta. Nhưng cứ chạy loanh quanh cũng về con đường cũ. Trốn không xong, quên không nổi. Như gã si tình đến lụy tình với người yêu.
Tác giả Galaxyfess - Nguyễn Thành Trung