Ai trong chúng ta cũng có câu chuyện của riêng mình muốn nói. Và ngày hôm nay (23/9/2014) chuyên mục Hỏi Đáp của Playpark.vn xin chia sẻ với các bạn về câu chuyện có thật của 1 game thủ yêu DotA.
Mình chơi rất nhiều game online, cứ game mới ra là chơi, game cũ đóng là chuyển, chơi được một thời gian rồi lại bỏ. Đơn giản vì mình không bị nghiện game, mình nghiện tính cộng đồng của thế giới ảo hơn. Có khi vào game cũng chỉ để nói nhảm với anh em bằng hữu rồi out ra mà chẳng làm gì cả. Mình cũng mới bắt đầu biết online cách đây khoảng 7 năm mà thôi. Khi ấy lên thành phố học mới bắt đầu tiếp xúc nhiều với máy tính. Và giờ thì nó đã trở thành một phần của mình từ lúc nào mất rồi.
Nói về DotA, cách đây vài năm thì mình có quen một cô bé trên mạng với nick là Mèo Khó Thương (MKT). Và chính cô bé này đã dẫn dắt mình vào thế giới Đô Tô (DotA).:
- MKT: Em đánh DotA đây, anh đánh với em không?
- Me: DotA là gì em? Anh không biết
- MKT: DotA mà anh cũng không biết á, con trai mà không biết đánh DotA, lêu lêu...
- Me: Có phải là trò gì mà mỗi người cầm một thằng rồi đi đánh nhau không em?
- MKT: Vâng, nó đó anh. Cơ mà anh không biết chơi thật à?
- Me: Anh không, anh chỉ thấy người ta chơi thôi.
- MKT: Con trai mà không biết chơi DotA...Nhưng thôi kệ anh, em chơi đây, cứ tập chơi đi rồi nói chuyện với em tiếp nhá.
Tôi nghĩ trong đầu DotA là cái quái gì mà đứa con trai "sành game" như mình phải biết chứ? Hừm được rồi, chơi thì chơi. Thế là mình bắt đầu mày mò trên Google, down Warcraft 3 về, tải custom map DotA rồi mày mò đăng ký nick Garena và…đứng yên không biết làm gì nữa.
Nhưng người hám "test game" như mình đâu có dễ bỏ cuộc, rồi mình lên diễn đàn game quen thuộc năn nỉ kiếm xem có "đại ca" nào biết đánh DotA không chỉ giúp. Và sau mấy tiếng năn nỉ, khóc nài thì có một "đại ca" nọ chấp nhận chỉ cho chơi. Rồi map đầu tiên mình chơi cùng hắn là map D&F 1.24 (lúc ấy cứ nghĩ là đang đánh DotA cơ ), tưởng gì chứ DotA như này thì cũng dễ chơi thôi. Cơ mà đời không như mơ, tuy rất dở nhưng vẫn phải niềm nở. Vì sau khi chơi được 2 trận thì hôm sau hí hửng host map này rồi rủ thằng kia vào chơi tiếp. Ai ngờ bị nó cười vào mặt cho, rồi nó host map DotA 5.mấy ấy, quên xừ rồi. Mình cũng lật đật bò vào chiến cùng, đệt, game gì khó đánh quá vậy, mua đồ như thế nào đây? lên skill gì bây giờ trời? Và kết quả của nguyên ngày hôm ấy là mình đã từ dã DotA, chấp nhận làm 1 thằng con trai không biết chơi DotA như lời cô bé MKT nói luôn.
Nhưng câu chuyện ở trên mới chỉ là mở đầu cho cái duyên của mình với DotA về sau này mà thôi. Vì hồi đó nhà mình có lắp internet, mình có máy tính riêng nhưng lại khá là thích đi ra net ngồi, mà nói thật là mỗi lần ra tiệm net thì nó cách nhà mình tới mười mấy cây số lận. Song kệ, vì thú vui tao nhã nên đành cố bương. Rồi một hôm phòng VIP mình hay ngồi hết máy thế là lết xuống phòng thường ngồi. Nóng quá chả làm gì được thế là quay qua, quay lại xem người khác đang làm gì. Rồi nhìn máy đứa bên cạnh thì thấy nó đang chiến DotA. Tóc tai gì đâu mà dài vãi cả ra, phủ kín cả khuôn mặt, đã thế con ngồi chơi game nghiêm túc vãi. Cơ mà nó đánh DotA khá hay, mình không có gì làm nên cứ thế ngồi xem luôn cho tiện, máy mình mở không quẳng đấy chẳng làm gì. Xem nó đánh được mấy trận ấy mới phát hiện ra, ơ cái đệt...thằng này là con gái, và hình ảnh của bé MKT lại hiện về.
Rồi ngày qua ngày mình cứ tới tiệm net, cứ hay ngồi phòng dưới mỗi khi có bé ấy đánh, cứ hay liếc nhìn...và trời không phụ lòng người tốt. Một hôm bé ấy đánh DotA, đi mid gặp thằng NVM gà vãi, cash skill búa xua chả trúng gì cả, bé ấy cười rồi chat lên là:
Ba_Noi...: NVM về học lại múa skill đi nha!
Nhìn thấy nick của bé ấy mình lưu vào bộ nhớ ngay, hê hê hê, và tất nhiên là nhớ tới nick Garena cũ của mình ngay. Rồi mình quyết tâm tập đánh DotA lại để có cơ hội làm quen bé ấy, cày ngày, cày đêm, cày cả với AI, hoặc thuyết phục mọi người trong quán solo cho mình "ăn hành" để học hỏi. Trải qua bao ngày thì cũng biết được lên vài món đồ cơ bản, nick Garena cũng tót lên được cấp 15.
Một ngày đẹp trời nọ, mình hí hửng tót lên phòng VIP ngồi, log vào Garena và đánh nick của cô bé ấy ra để kết bạn. Á à, nick bé ấy cấp 22 rồi, nhưng đời lại không như mơ, mình add cả mấy chục lần, đợi cả tháng trời cũng không thấy đồng ý. Mãi sau đó thì tín hiểu cũng phản hồi:
- Trần Thiên Chinh (tên hiển thị trên Garena của bé ấy ): Ai vậy?
- Me: Đang ở room nào cho vào đánh với
- Trần Thiên Chinh: Quen không?
- Me: Quan tâm làm gì, cứ đánh đi!
- Trần Thiên Chinh: Uhm, vào đi, host rồi đó
Nói thật với các bác chứ vào game rồi mà lúc ấy em gà như một thằng noob vừa biết chơi vậy. Combat thì chả biết, cứ chạy rông rông, chủ yếu là không để bị feed. Đánh với bé ấy 3 trận liền mà thua 3 trận luôn mới nhục. Cơ mà rõ ràng là tại mình gà chứ bé ấy đánh thì hay lắm, thế mà bé ấy chả phiền hà gì, cứ kêu mình vào đi, đánh chung cũng được. Sau hôm ấy mình cố gắng tập chiến DotA nhiều hơn, nhưng mỗi lần đánh là phải ra net chứ không ở nhà được. Dần dần cũng biết combat, biết stun, biết làm "cave hỗ trợ" đồng đội,...v...v...Rồi cũng đánh với bé ấy nhiều hơn, cũng dám nhận là ngồi chung tiệm net với bé ấy luôn.
Sang một ngày nọ khác mình vào tiệm net thấy bé ấy đang ngồi chơi. Hí hửng tót lên ngồi cạnh, kêu cho chơi chung (bé ấy pm chat nói chuyện lạnh lùng lắm, mặt bé ấy cũng lạnh, tuy mình chưa bao giờ nhìn rõ cả) song bé ấy cũng cho. Nhưng vào phòng mới biết là bé ấy đánh với bạn:
- Bạn A: Bạn của em à?
- Bé ấy: (im lặng không nói gì)
- Bạn B: Đờ mờ Viper đánh gà VL thế
- Bạn A: Viper ngu vãi CC. Éo biết chơi à, VCL Viper
Me: (im lặng không nói gì)
Sau gần 1 tiếng vừa đánh vừa nghe 2 bạn của bé ấy "day dỗ" thì số item mình lên được là Soul ring – Giày Mana – Mekhan – Lorthan. Vì nói thật là mình nghĩ mình đánh gà rồi, nên lên mí cái này vào combat thì buff cho bé ấy, chứ mấy thằng kia thì làm gì kệ nó chứ.
- Bạn A: ĐM vừa nằm vừa đánh mà chả chết, chán ghê!
- Bạn B: Thấy anh bá đạo không em?
Bla bla bla đại loại là rất tự tin và tài năng của mình. Nhưng theo tình hình mình thấy thì lane minh bên mình bể rồi, creep mega rồi, 2 lane top và bot thì gần bể trụ. Còn bên nó thì mới đẩy được tới trụ trong, chưa mega được. Vào combat thì bên mình cũng chả dám lao vào, cứ combat thắng thì hổ báo lắm, thua thì bắt đầu đổ lỗi cho gà - tất nhiên là mình rồi. Đánh được một lúc nữa thì gấu mình gọi điện thoại kêu là qua nhà đón đi chơi:
- Me: Thôi mình bận đi công chuyện, các bạn đánh tiếp nha
- Me: Còn dư 1k6 vàng nè, ai mua gì không mình mua cho rồi out
- Bạn A: Cút
- Bạn B: Next
- Me: Uhm
Mình vẫn mua 1 cái búa 1k6 rồi out, tỉ lệ giết/chết lúc này là 4/3 - chết thấp nhất trong team. Đi xuống tính tiền thì thấy bé vẫn đang đánh và bum đồ của mình. Chả biết có thắng không nữa, mà chắc là thua, bên kia 4 stun lận…
Mình đến với DotA như thế đấy, ngay bây giờ khi viết ra những dòng này mình vẫn sẵn sàng tiếp tục theo đuổi DotA (hay hiện tại là DotA 2) để làm quen được bé ấy. Cũng cần phải nói thêm là chuyện này không dính líu gì đến tình yêu, tình báo nhé, vì mình "có gấu" rồi. Song mình muốn làm quen vì bé ấy rất đặc biệt, rất cá tính và mình thích thế.
Vậy còn bạn, bạn biết và đến với DotA như nào? Xin hãy chia sẻ câu chuyện đó cùng chúng tôi.