Đây là đôi dòng suy nghĩ của một sinh viên viết về game, muốn nhắn gửi đến những ai đang bị những trò chơi online điều khiển và không tìm được lối thoát.
Ăn cùng game, ngủ cùng game
Học hành, thi cử con xem trò đùa
Như là ma quỷ yểm bùa
Vì game con nỡ dối lừa mẹ cha
Võ Lâm, Đế chế, FIFA
Gunny, Thần Khúc đến là Liên Minh
Game nào cũng giỏi cũng tinh
Con là trụ cột một mình cõng team.
Bỏ học chứ chẳng bỏ game
Gục trên bàn phím bao đêm con cày
Thân con lỡ kiếp đọa đày
Nào là con mẹ của ngày xưa đâu
Giảng đường con bỏ từ lâu
Online cõi ảo kéo sâu con vào
Trong game con đấng anh hào
Ngoài đời thằng nghiện khác nào mẹ ơi.
Cả năm mì gói cầm hơi
Mà game con vẫn cứ chơi nhiệt tình
Trong game con thấy thanh bình
Thế giới như thể chỉ mình của con
Quê nhà tần tảo héo hon
Kiếm từng đồng lẻ mẹ dồn gửi ra
Nhưng con nào biết xót xa
Quán game thân cũ con ra hằng ngày.
Ham game nên mới thế này
Bỏ học con đã bị thầy cấm thi
Năm môn mất bốn còn chi
Nhà trường đuổi học cũng vì game thôi
Đường học đứt gãy làm đôi
Con giờ thất học thế rồi về đâu
Về nhà bám đít con trâu
Than ôi cảnh đó, đớn đau xin đừng.
Không còn săn boss, farm rừng
Hôm nay con sẽ tạm dừng, về quê
Học hành quyết chẳng bỏ bê
Game online ấy, đam mê xa rời
Thành tâm nhận lỗi một thời
Dẫu mẹ than trách ngàn lời chẳng sai
Nuôi con nặng trĩu đôi vai
Mẹ ơi xin lỗi, con trai tội đồ.
Tác giả:
"Thi sĩ Công trình" Nguyễn Tự
Trắc Địa Mỏ Công Trình K56
Đại học Mỏ Địa chất