Quả thật là có rất nhiều con đường để đưa đẩy bạn đến với game và hiển nhiên trở thành một game thủ thực thụ về sau này!
Vì tránh "bão" nên ta chơi game
Thời học sinh bên cạnh khát khao khẳng định bản thân, ta còn ngập ngụa trong vô vàn chán nản. Cuộc sống hiện thực luôn tạo cho ta những áp lực không tên, lắm lúc căng như quả bong bóng sẽ nổ bất cứ lúc nào khi sự ức chế không kiềm được nữa. Đó có thể là áp lực học hành từ học sinh, sinh viên. Đó có thể là stress trong công việc của công - nhân viên chức. Đó có thể là những nỗi buồn không tên nào đó khiến ta mất niềm tin hoặc mệt mỏi ở cuộc sống hiện hữu. Và tất cả chúng ta đều một lần trong đời mong muốn được ngủ say bí xị mấy ngày trời, chỉ đơn giản để quên đi "chuyện's" đời.
Với giới trẻ, họ chọn cách chia sẻ cảm xúc pha chút tự sự trên Facebook bằng những dòng status não nề đến "đắng lòng". Hoặc kiếm tìm người bạn nào đó trên phần mềm OTT để có người lắng nghe và chịu lắng nghe tâm trạng mà ta đang phải trải qua. Nhưng một số khác lại chọn chơi game như một cách tránh "bão" tốt nhất để lãng quên thời gian và không gian trong cuộc sống hiện thực.
Tất nhiên không thể nào so sánh cuộc sống hiện thực và thế giới ảo - đâu là nơi tuyệt vời nhất. Nhưng có lẽ trong một giai đoạn nào đó của cuộc đời ta, cần lắm một nơi an toàn để không làm ta sợ hãi hoặc bị tổn thương, nhất là khi sinh sống tại các thành phố đang và đã phát triển. Sự du nhập văn hóa, sự tiên tiến của văn minh, lắm sự nhiều chuyện khiến ta có thể chới với lửng lơ để rồi ngập ngụa trong sự chán nản, y như một "cơn bão" càn quét ngôi nhà lá mỏng manh.
Nơi ấy có lẽ phù hợp với thời hiện đại này - đó là thế giới ảo, cụ thể là game. Chơi game online hay game offline, thậm chí cà cà cái màn hình iPad để lướt game casual hàng giờ liền, chỉ đơn giản là cần cái cảm giác một mình, một mình thôi! Và cũng từ đó ta bắt đầu trở thành game thủ theo một ý nghĩa nào đó mà chẳng biết tự bao giờ đến với game.
Vì đam mê nên ta đến với game
Có những người đam mê game vì được thực hiện những sự kiện lành mạnh cho cộng đồng game thủ. Theo đó đam mê không dành cho những ai chưa kinh qua những trải nghiệm thất bại lẫn cay đắng của cuộc đời. Và đam mê của game thủ cũng muôn hình vạn trạng không kém chẳng thua một bức tranh nghệ thuật về cuộc đời.
Có người đam mê game chỉ đơn giản họ chẳng thể nào làm công việc khác tốt hơn ngoài việc chơi game, để rồi từ đam mê đó họ biến thiên nó thành nhiều công việc để mưu sinh.
Có người đam mê game chỉ đơn giản họ chưa và chẳng bao giờ thực hiện được trong cuộc sống hiện thực, và chỉ có game mới giúp họ trực tiếp trải nghiệm để rồi chiêm nghiệm về những điều họ khát khao kiếm tìm bấy lâu.
Có người đam mê game chỉ đơn giản game là một phần trong nhiều phần quan trọng của đời sống tinh thần ở cuộc sống hiện đại của họ.
Và có người đam mê game chỉ vì chính game đã cho họ những bài học quý giá để hoàn thiện bản thân. Trải nghiệm rồi rút kinh nghiệm, họ sống tốt vì gia đình, trân trọng sức khỏe hơn xưa, và tôn trọng tình yêu đang có.
Vì ham mê nên ta lạm dụng game
Bản ngã yếu mềm vờ mạnh mẽ của tuổi trẻ thường sa ngã trong chính trò chơi mình ưa thích. Bản chất game cũng như ngôn ngữ, nó không xấu chẳng sai. Vì chính những con người đã tác động và chính từ những người sử dụng đã lạm dụng nó như sản phẩm kích thích dẫn đến hệ quả - nghiện game.
Ta nhàn tẻ đến tẻ nhạt chẳng biết làm gì, nguôi ngoa nỗi buồn rồi luôn biện lý do nào đó đâm rầm vào 2 từ - làm biếng. Từ làm biếng đâm ra lạm dụng game, tha hóa bản thân bằng sự ham mê vô độ cùng game. Thời gian trôi qua, không gian co lại để gói gọn trong màn hình vi tính, qua thế giới ảo, trong cuộc sống game. Ta cảm thấy thế giới ảo lúc này, và game hiện tại là bây giờ của đời ta. Chứ chẳng bận tâm nỗi buồn người thân, cũng không biết rằng cơ thể đang bị hành hạ, và "vô tư" với tương lai mịt mờ phía trước. Chơi, ngủ, rồi hưởng thụ cùng game để làm lơ những gì đáng phải trân trọng, và nâng niu gìn giữ. Đó là gia đình, công việc, sức khỏe và tình yêu.
Game thủ giờ này đã biến chất thành "game thủ" khác. Họ chơi game không còn giải trí mà là hại trí. Họ chơi game không vì đam mê mà là ham mê. Họ chơi game không vì nhu cầu mà là hưởng thụ. Và họ cứ lướt rồi nhấn liên tục con chuột, gõ lộp cộp trên từng nút bàn phím, châu đầu vào màn hình vi tính hàng giờ, lê thê hàng ngày cùng game. Nhây ơi là nhây.
Có lẽ phải trải qua ham mê cùng game ta mới thấy giá trị của một game hay và một game thủ tốt là như nào. Hay và tốt đều phải trải qua dở và xấu. Đúng không mọi người!?
(Tản mạn của một game thủ gởi về tòa soạn)